Chúng tôi đã được biết thứ túi đa năng này ngay trong những năm chiến tranh. Dạo ấy, ny-lông còn là của hiếm. Bằng cách nào đó, nhỡ ra có lần có được một cái túi, thì bất cứ to nhỏ thế nào, cũng phải giữ lại để giặt đi phơi khô rồi dùng tiếp, và nói chung là dùng nhiều lần đến khi nó rách hẳn.
Nay thì túi ny-lông các cỡ to nhỏ rất sẵn và được dùng trong nhiều việc. Mùa hè, ghé vào cửa hàng nước mía mà vội phải đi, bạn sẽ được người ta lấy ra một cái túi đổ nước đưa vào, buộc miệng cẩn thận, sau khi đã đặt vào đó một cái ống hút. Túi ny-lông trong trường hợp này đóng vai trò một cái cốc. Nông thôn cũng như phố huyện ở đồng bằng Bắc bộ xưa, cái bánh gói xôi tùy loại mỗi thứ dùng một loại lá riêng để bọc. Cái bánh rán được lót bằng lá chuối khô. Lạng cốm thì nhất thiết phải gói bằng lá sen và buộc bằng sợi rơm. Nay thì túi ny-lông đảm nhận hết. Bên những con đường hàng tỉnh bụi bốc mù mịt, ny- lông được dùng để trùm lên đủ mọi mặt hàng. Ny-lông là bao bì bảo đảm vệ sinh, ny-lông lại là tủ kính. Hình ảnh người đi chợ ngày xưa là phải cái rổ cắp nách. Nay có làm ma to cỗ lớn, các bà nội trợ cũng yên tâm ra chợ không phải mang rổ đi. Thứ gì cũng đã có túi thích hợp để cho vào là vừa. Tôi ngồi đấu hót với mấy người bạn: – Đôi khi có dịp nhìn vào thùng rác gia đình, thấy lồng bồng đủ màu ny-lông xanh đỏ, lại nhớ tới những lần ti vi cho chiếu cảnh bãi rác, các loại túi nhét đầy của quý xếp chồng lên nhau, nghĩ đất không tiêu hủy nổi cũng thấy lo lo. Nhưng cả thiên hạ sống theo kiểu mới thế này rồi, từ chối làm sao nổi? Thôi thì chỉ có cách là MAKENO, tức mặc kệ nó vậy! – Cái gì tồn tại cũng có lý riêng! Thời buổi ngày nay, vật liệu phải cùng lúc thỏa mãn nhiều nhu cầu. Như với các thứ túi đựng. Phải mềm phải nhẹ, để gấp lại thì không bao nhiêu diện tích, mà mở bung ra thì đựng được mọi thứ. Phải bền để thấm nước không hỏng. Phải bóng lọng để người dùng đỡ xấu mặt. Mà lại phải rẻ để vứt đi không tiếc. Có gì hợp hơn ny-lông bây giờ? – Nhiều lần mua xong mớ tôm hay khúc cá, tôi vừa ngần ngừ sợ túi rách hoặc không được sạch, các bà bán hàng nhạy cảm ấn ngay cho cái túi to hơn. Túi ny-lông đang trở thành biểu trưng cho sự rộng rãi chiều khách và trình độ văn minh. Trong lúc thành phố chưa thể tự chứng minh rằng mình đang hiện đại hóa (chưa có nhà chọc trời không có đường cao tốc), thì ta tạm lấy ny-lông ra để an ủi nhau vậy. Túi ny-lông đáng ca ngợi lắm lắm. Theo thói quen nghề nghiệp, tôi tự nhiên muốn ngâm nga vài câu thơ. Có lẽ vì cái nhịp điệu kỳ lạ của nó, lần này, bài thơ đầu tiên vang lên trong tâm trí tôi là bài Ngói mới của Xuân Diệu in trong tập Riêng chung (1960). Hồi ấy ở miền Bắc nhà cửa toàn tranh tre nứa lá, nên đi đâu trông thấy viên ngói đã cảm động. Xuân Diệu bắt được cái ý ấy, đẩy lên thành một tứ thơ lạ. Lúc đầu có ý kiến cho là bài thơ có phần gượng gạo. Sau đọc mãi thấy hay. Nhiều người đã thuộc. Và đã thử đùa nhại đặt cho nó những lời mới. Nhiều bài thơ hay của Bà Huyện Thanh Quan, của Hồ Xuân Hương xưa, của Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính thời nay (cũng như các ca khúc nổi tiếng của Đỗ Nhuận, của Nguyễn Văn Tý…) vẫn được người đời yêu mến theo kiểu ấy. Tôi cũng xin nhại bài Ngói mới. Thơ Xuân Diệu mở đầu:
Trong mấy câu này, chỉ cần thay chữ ngói mới bằng chữ túi ny-lông, là đã tạm được, các bạn làm hộ. Riêng mấy câu cuối, tôi muốn gia công thay đổi nhiều hơn, vậy xin đọc thành:
Có vẻ Bút Tre một chút. Nhưng ngại ngùng mà làm gì, ny-lông hóa là xu thế thời đại thật. Trong hoàn cảnh hiện nay, khi mà nóng lạnh đột ngột, mưa gió thất thường, rừng cháy sông cạn, rồi sâu bọ phá hoại hoa màu, dịch bệnh không tìm ra thuốc chữa, rồi tham nhũng ngày mỗi sâu nặng, hàng giả bày bán tràn lan thị trường chứng khoán ngoi ngóp, thất thường, học sinh giỏi lạm phát khắp các cấp học… thì mọi sự mau mắn xúc động chỉ làm khổ con người. Tốt hơn hết là giúp cho lòng mình ny-lông hóa một cách tự nhiên. Ắt là dễ sống! Nguồn: Những chấn thương tâm lý hiện đại – NXB Trẻ
|
-
BLOG
- Mười ngày ở Vinh mùa xuân 1973
- 3. Việt Nam văn hoá sử đại cương một cuốn sách bị lãng quên
- Trên chuyến tàu đêm giao thừa
- Hà Nội 1973
- Đến với Khâm Thiên
- HÒA BÌNH &TẾT
- Cho con bỏ học vì thấy học không để làm gì !
- NƠI GẶP GỠ CỦA BÁO CHÍ VÀ VĂN HỌC
- VỀ NHỮNG TÌM TÒI HÌNH THỨC TRONG THƠ HIỆN NAY
- Vài nét về tư duy tự sự của người Việt
- Từ kiến thức đến nhân cách
- TỈNH TÁO NHÌN LẠI MÌNH ĐỂ TÌM CÁCH ĐỔI KHÁC …
- CÁI ĐỨNG ĐẰNG SAU LUẬT PHÁP
- Nâng trình độ sống để thích nghi – phát triển
- CÁI MÀ CHÚNG TA THIẾU NHẤT LÀ SỰ SÂU SẮC
- SỰ LỰA CHỌN CHỦ ĐỀ VÀ PHÁT TRIỂN TÍNH CÁCH TRONG TRUYỆN NGẮN 1945 -75
- Vươn ra thế giới để trở lại phục vụ dân tộc mình tốt hơn!
- ĐI TÌM MỘT CÁCH TIẾP NHẬN ẢNH HƯỞNG NƯỚC NGOÀI ĐẶC TRƯNG CHO VĂN HỌC VIỆT NAM
- Tìm hiểu thực trạng nghiên cứu văn hóa VIỆT NAM hiện thời và một đề xuất cụ thể
- TÔ HOÀI -nhìn từ một khoảng cách gần
- Đọc sách Tìm thuốc chữa chấn thương
- Túi ny-lông & một tư duy hiện đại
- Cần những kháng sinh cho những căn bệnh tâm lý
- Đạo văn nào của riêng ai
- Để khuyến khích minh bạch…
- Những cung bậc của cái hèn
- Trung quốc hôm nay: cuộc sống trở thành văn hoá
- Trung Quốc trong mắt tôi
- Sự đỏng đảnh của mùa xuân
- Những cảnh báo cay đắng
-
Thư viện
- Tháng Ba 2011 (5)
- Tháng Hai 2011 (1)
- Tháng Tám 2010 (1)
- Tháng Sáu 2010 (1)
- Tháng Tư 2010 (1)
- Tháng Ba 2010 (3)
- Tháng Hai 2010 (2)
- Tháng Một 2010 (3)
- Tháng Mười Hai 2009 (3)
- Tháng Mười Một 2009 (10)
- Tháng Mười 2009 (16)
- Tháng Chín 2009 (9)
- Tháng Tám 2009 (29)
- Tháng Bảy 2009 (20)
- Tháng Sáu 2009 (29)
- Tháng Năm 2009 (42)
- Tháng Tư 2009 (7)
- Tháng Ba 2009 (16)
- Tháng Hai 2009 (17)
- Tháng Một 2009 (20)
- Tháng Mười Hai 2008 (60)
- Tháng Mười Một 2008 (8)
- Tháng Mười 2008 (148)
- Tháng Chín 2008 (61)
- Tháng Tám 2008 (30)
-
Blog của tôi
-
NHÀ VĂN
-
TRANG KHÁC
- Văn học VIỆT NAM thế kỷ xx
- Buồn vui đời viết
- Cánh bướm & đóa hướng dương
- Cây bút đời người
- Chuyện cũ văn chương
- Hồi ký
- Một số nhà văn với Hà Nội
- Ngoài trời lại có trời (phần 1)
- Ngoài trời lại có trời (phần 2)
- Ngoài trời lại có trời (phần 3)
- Ngoài trời lại có trời (phần 4 & 5)
- Nhà văn tiền chến & quá trình hiện đại hóa
- Nhân nào quả ấy
- Nhật kí xã hội 2005
- Nhật kí xã hội 2006
- Nhật kí xã hội 2007
- Nhật kí xã hội 2008
- Những chấn thương tâm lý hiện đại
- Những người làm nghề viết văn
- Nông thôn nào-xã hội ấy
- Nước tôi dân tôi 04-05
- Nước tôi dân tôi 06-07
- Nước tôi dân tôi 2008
- Nước tôi dân tôi 2009
- Phê bình & tiểu luận (1-2)
- Phê bình &tiểu luận(3-4)
- Phê bình &tiểu luận(5-6-7)
- Sơ bộ tìm hiểu di sản văn hoá Việt Nam
- SỔ TAY
- Thơ nhại
- Thơ thẩn
-
Chuyên mục
- 5584 (1)
- BÀI TRONG BLOG (450)
- CHÂN DUNG NHÀ VĂN (25)
- DU LỊCH (6)
- GHI CHÉP (4)
- GIÁO DỤC (9)
- HỒI KÝ (2)
- HỘI NHẬP (2)
- NGHIÊN CỨU VĂN HỌC (7)
- PHÊ BÌNH (5)
- PHÊ BÌNH VĂN HỌC (5)
- PHỎNG VẤN (13)
- PHIẾM LUẬN (4)
- THÓI HƯ TẬT XẤU (3)
- THƠ THƠ (9)
- VĂN HỌC NƯỚC NGOÀI (32)
-
bài được xem nhiều
-
Blog Stats
- 182 103 hits
-
Bình luận mới nhất
Bình luận
Bác Nhàn ơi,
Cháu thấy bác ca túi nylon như vậy, mọi người đều thích dùng thì chết. Túi nylon là thứ rác gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng nhất vì khả năng phân hủy chậm. Giờ ở xứ ngoài, người ta bắt mua túi nylon để hạn chế bớt và cố chuyển sang túi giấy. Thơ thẩn của bác nếu theo khia cạnh “gìn giữ cho muôn đời sau” thì cần điều chỉnh một chút. Kính chúc bác sức khỏe.